Thấy người lạ tìm đến, bà Nguyễn Thị Thư (bà nội của bé Ngọc Nhi) đang nằm trong góc nhà thất thểu ngồi dậy. Khuôn mặt bà hốc hác, bạc phờ. Bà bật khóc nức nở trước nỗi đau quá lớn khi vừa mất đi đứa con trai.
Thắp cho con nén nhang, ông Nhuần (chồng bà Thư) động viên vợ nén đau, đừng khóc nữa để con trai suối vàng được an giấc. Động viên, an ủi vợ vậy thôi, nhưng ngồi trò chuyện với chúng tôi về cái chết của con trai, về tình cảnh của gia đình, người đàn ông ốm nhom, tiều tụy cũng nghẹn ngào. Nhiều lần ông phải đưa bàn tay run rẩy gạt hai hàng nước mắt lăn dài trên khuôn mặt đầy nếp nhăn.

Ông kể về buổi ngày 25/10 định mệnh, chia li. Đang yên đang lành gia đình ông nhận được tin như sét đánh ngang tai. Ấy là tin, Nguyễn Văn Tuấn, con trai ông sinh năm 1988 cùng với một người bạn cùng xóm trên đường đi làm về, do tránh con bò băng qua Quốc lộ 1A, đã bị xe ô tô cán chết. Đau đớn nhất, như lời kể của người đàn ông khốn khổ, con trai mất khi vợ vừa hạ sinh đứa cháu nội – bé Ngọc Nhi - mới được 2 tuần tuổi. Sợ con dâu sốc, nhỡ có chuyện xấu lại thêm tội nghiệp cho đứa cháu thơ, nên gia đình ông đã cố giấu biệt rồi đưa cả hai mẹ con về bên ngoại trước lúc đưa thi hài con trai về nhà.
Chị Trâm, người hàng xóm sang động viên gia đình ông Nhuần, bà Thư thuật lại, hôm đám tang Tuấn, bà con trong xã ai cũng nghẹn ngào thương xót. Người dân thương người cha trẻ bạc mệnh một phần, phần thương đứa con gái thơ dại 15 ngày tuổi còn quá non thơ chưa biết mặt cha; thương không biết rồi cháu sẽ sống ra sao khi mà mẹ còn quá trẻ, gia đình hai bên nội ngoại thì quá nghèo.
Thắp cho người cha trẻ nén nhang, tôi cùng người thân của gia đình ông Nhuần tìm đến nhà ông bà ngoại (cùng xóm), nơi bé Ngọc Nhi cùng mẹ - em Võ Thị Thanh - 24 tuổi - đang tá túc những ngày đau đớn, tuyệt vọng. Tìm đến nơi, nhìn tình cảnh người mẹ trẻ và đứa con bé bỏng mà quá quặn lòng. Trong căn phòng chật chội, người mẹ nằm trên giường, khuôn mặt dường như chưa hết bất thần khi mất đi người chồng đoản mệnh. Còn bé Ngọc Nhi, trông bé thật tội nghiệp. Ngọc Nhi yếu ớt, mẹ lại ốm yếu nằm bẹp trên giường, nên bà ngoại phải thay mẹ chăm sóc bé. Đến cữ đói, mẹ lại mất sữa, nên bé Nhi cứ khóc thét lên. Bà ngoại cố cho bé nút chút ít sữa pha. Bình sữa đưa vào miệng, bé dúm dím nút rồi không bú nữa.
Đợi cho con ngủ Thanh mới gắng chuyện trò. Thanh buồn tủi nói em không nghĩ sẽ có ngày em rơi vào tình cảnh nghiệt ngã, đau đớn như lúc này. Cả hai vợ chồng Thanh không có việc làm, sau ngày cưới đã cùng vào Bình Dương làm công nhân. Khó khăn quá, nên sắp đến ngày sinh nở, vợ chồng Thanh dắt díu nhau trở về quê để mong hai bên nội ngoại đỡ đần lúc hạ cử. Thanh không ngờ lần trở về quê này trở thành một chuyến trở về định mệnh.
Cuộc sống phía trước của Thanh là cả một núi thử thách khi tổ ấm không còn nguyên vẹn, khoảng trống mênh mông mà người chồng để lại không dễ gì bù đắp. Nghĩ đến chuỗi ngày quạnh hiu, gia cảnh hai bên nghèo khó của người mẹ trẻ, tôi thấy thương và lo cho chuỗi ngày phía trước của bé Ngọc Nhi. Không biết rồi mùa Đông này bé có đủ hơi ấm hay không? Không biết rồi bé có dứt được những cơn đói khát hay không, bởi mẹ bé vẫn đang trong cơn mất sữa kéo dài, còn tiền lo sữa cháo cho con người mẹ trẻ đã vét sạch để trang trải chi phí cho đám tang người chồng bạc mệnh!!!
Mọi đóng góp hảo tâm xin gửi về: Em Võ Thị Thanh, xóm Làng Ngoài, xã Vượng Lộc, huyện Can Lộc, Hà Tĩnh). Số ĐT: 0165.615.1971