Cán bộ làm đúng pháp luật thì sao phải ngại?

Đặng Thu Hằng
Từ chủ trương chính sách hết sức đúng đắn của Đảng, Quốc hội thể chế hoá, luật hoá; Chính phủ điều hành rất quyết liệt nhưng cấp cơ sở lại có tâm lý e ngại, đùn đẩy, sợ sai thì làm sao có thể thúc đẩy xã hội phát triển!

Đại biểu Quốc hội nhấn mạnh điều này trong phiên thảo luận về kinh tế - xã hội và ngân sách tại Kỳ họp thứ 4, Quốc hội khoá XV, sáng 28/10.

Trên quyết liệt, dưới sợ sai

Bên cạnh ghi nhận các điểm sáng trong phát triển kinh tế - xã hội, đại biểu Tạ Thị Yên - Phó Trưởng Ban Công tác đại biểu thuộc Ủy ban Thường vụ Quốc hội nhấn mạnh, tiến độ giải ngân chi đầu tư công trình trọng điểm, chậm giải ngân gói hỗ trợ phục hồi kinh tế xã hội cho thấy rõ đây là điểm nghẽn mới trong tăng tưởng khi kích cầu đầu tư chưa phát huy kết quả như mong muốn.

Ngoài lý do thủ tục, phân bổ vốn chậm, chuẩn bị đầu tư chưa kỹ thì theo bà Yên, yếu tố chủ quan con người, bộ máy là khâu quyết định.

“Tôi không đồng tình với suy nghĩ của cán bộ rằng “thà đứng trước hội đồng kỷ luật còn hơn đứng trước hội đồng xét xử”. Từ chủ trương chính sách hết sức đúng đắn của Đảng, Quốc hội thể chế hoá, luật hoá; Chính phủ đã điều hành rất quyết liệt nhưng cấp cơ sở có tâm lý e ngại, đùn đẩy, sợ sai, sợ trách nhiệm. Như vậy thì làm sao có thể thúc đẩy xã hội phát triển” – bà Tạ Thị Yên nói.

Nữ đại biểu đoàn Điện Biên cũng băn khoăn, trong khi Quốc hội làm ngày làm đêm để các chủ trương, chính sách mới đi vào cuộc sống, góp phần tháo gỡ khó khăn cho người dân, doanh nghiệp, vậy mà kết quả đạt đươc còn rất xa so với kỳ vọng, mục tiêu, nhiệm vụ được thiết kế trong chính sách kèm theo nguồn lực tài chính công. Thủ tướng nhiều lần phê bình hiện tượng này và từng nói thẳng “Ai không làm thì đứng sang một bên”.

“Nếu làm đúng quy định của pháp luật, trong sáng, vì nước, vì dân thì có gì phải ngại vì đứng đằng sau chúng ta là cả một tập thể lãnh đạo, có cơ chế để bảo vệ người dám nghĩ, dám làm, dám chịu trách nhiệm. Tôi mong rằng Chính phủ siết chặt hơn nữa kỷ luật hành chính, kỷ cương công vụ, đánh giá cán bộ theo kết quả công việc cụ thể” – đại biểu nói.

Phó Trưởng Ban Công tác đại biểu cũng cho rằng, nếu cán bộ không đáp ứng nhiệm vụ, thực hiện không hiệu quả thì cần xem xét lại bố trí cán bộ, thuyên chuyển, bố trí công việc khác phù hợp hơn với năng lực sở trường.

Bài học quý sau “cơn bão KTXH cấp độ mạnh”

Đại biểu Trương Trọng Nghĩa (đoàn TP.HCM) cho rằng, việc vượt qua “cơn bão kinh tế - xã hội cấp độ mạnh” trong năm đầu tiên của nhiệm kỳ đã để lại bài học quý báu về năng lực lãnh đạo, chỉ đạo của Nhà nước và truyền thống đoàn kết, nhân văn của nhân dân ta khi đất nước gặp hoạn nạn.

Ông cũng nhấn mạnh, cần tăng cường kỷ luật hành chính từ bộ xuống xã, các bộ ngành trung ương phải là cầu nối thông suốt giữa Thủ tướng Chính phủ với chính quyền các tỉnh, thành phố; là trợ thủ đắc lực cho các doanh nghiệp; tuyệt đối không thể là các trạm gác quan liêu, vô cảm, thậm chí nhũng nhiễu.

“Đẩy mạnh đầu tư công phải được coi là kỷ luật hành chính, tỷ lệ giải ngân là thước đo năng lực, bản lĩnh, đạo đức cán bộ lãnh đạo” – ông Trương Trọng Nghĩa nêu quan điểm.

Vị đại biểu đoàn TP.HCM cũng đề nghị tập trung “trả dứt điểm 3 món nợ tồn đọng”. Trước hết chuyển đổi cơ cấu kinh tế và mô hình tăng trưởng. Định hướng và nội hàm thì đã có và ghi rất rõ trong Chiến lược phát triển KTXH 10 năm. Nổi bật lên là phát triển bền vững dựa trên kinh tế số, kinh tế tuần hoàn, kinh tế xanh với khoa học công nghệ và đổi mới sáng tạo, là nhân tố cạnh tranh mang tính quyết định.

“Định hướng và nội hàm này cần chi phối và được thực hiện trong mọi mục tiêu trăng trưởng của mọi ngành, mọi lĩnh vực, trong thiết kế chính sách, trong phân bổ nguồn lực và trong tiêu chí đánh giá, xếp loại công chức, viên chức” – ông Nghĩa nhấn mạnh, bởi phân bổ nguồn lực dàn trải, kém hiệu quả là lãng phí tài nguyên, tài sản công và sai với mục tiêu phát triển.

Thứ hai là giải quyết các dự án thua lỗ, ngân hàng yếu kém và các khoản nnợ xấu đang để lại gánh nặng tài chính lớn cho nền kinh tế, cho ngân sách nhà nước, đè nặng lên “đôi cánh tăng trưởng”. Bởi, càng kéo dài thì thiệt hại càng gia tăng.

Thứ ba là xây dựng và hoàn thiện thể chế, vì “sự trễ hẹn” tạo lực cản và điểm nghẽn cho các mục tiêu phát triển./.