“Một người Việt trầm lặng” trước đây đã được Nhà sách Kiến Thức & NXB Thanh Hóa ấn hành năm 2007 với tựa “Một người Việt Nam thầm lặng”, bản dịch của Nguyễn Văn Sự.
Nhà tình báo lỗi lạc Phạm Xuân Ẩn đã được nhiều nhà nghiên cứu, học giả, ký giả Mỹ viết tiểu sử cuộc đời có thể kể: Thomas Bass với Điệp viên Z.21 – Kẻ thù tuyệt vời của nước Mỹ hay Larry Berman với Điệp viên hoàn hảo mà First News &NXB Hồng Đức đã có dịp giới cùng độc giả Việt Nam,...
Tuy nhiên, sự nghiệp tình báo của nhà tình báo Phạm Xuân Ẩn đặt trong cục diện chiến trường miền Nam rất cần được liên hệ trong một bối cảnh lịch sử rộng lớn hơn - cuộc chiến tranh Đông Dương - và vì thế cái nhìn, quan điểm từ người Pháp giúp cho chúng tôi có được cái nhìn toàn diện hơn.
Người Pháp ở đây, cụ thể là tác giả Jean-Claude Pomonti, nhìn về chính sự, chiến cuộc tại miền Nam theo một trục nhìn độc lập. Là một phóng viên thường trú của tờ Le Monde tại Sài Gòn đầu thập niên 1970, Jean-Claude Pomonti đã viết nhiều bài báo ngầm chống lại sự can thiệp của người Mỹ, rộng hơn, ông chống lại sự phi lý của cuộc chiến đã gây nhiều tổn thất cho người dân Việt Nam. Chính vì lập trường đó, ông đã bị trục xuất khỏi miền Nam đến hai lần. Từ trải nghiệm thực tế đời sống báo chí và là đồng nghiệp với Phạm Xuân Ẩn trong thời chiến, Jean-Claude Pomonti có cách kiến giải khá sắc sảo, thấu đáo; đặt tiểu sử nhân vật trong một bối cảnh dầu sôi lửa bỏng, với một lối dẫn dắt phi tuyến tính, đầy lôi cuốn như một tiểu thuyết trinh thám.
Không giải thiêng cũng không góp thêm lời ca ngợi, những trang viết của Jean-Claude Pomonti là một lược thuật tiểu sử khá chắt lọc, tinh gọn nhưng nhiều tình tiết gợi mở. Cuộc đời, lý tưởng của nhà tình báo Phạm Xuân Ẩn hiện lên phía sau những dòng chữ đầy sống động. Sự nhân ái, thành tín với bạn bè đồng nghiệp không phân biệt chiến tuyến được đặc tả khá chi tiết. Kể cả giai đoạn sau 1975, những quan niệm của Phạm Xuân Ẩn về việc bị hoài nghi, việc bồi dưỡng chính trị, tinh thần quốc gia dân tộc, cách nghĩ về đại tướng Võ Nguyên Giáp… được kể một cách nhẹ nhàng, nhưng đầy ngụ ý.
Tác giả viết: “Ẩn buộc phải tự giam mình trong thế giới tình báo đầy bí ẩn quanh co ở Sài Gòn, nơi có những hang ổ xen lẫn. Ông phải canh chừng những điệp viên hai mang, những kẻ bám đuôi, những người có nhiệm vụ thử thách hay theo dõi mình. Ông còn phải hoàn thành một công việc khó khăn hơn cả là giải thích tài liệu đã thu thập được, phân biệt đâu là tài liệu giả đâu là tài liệu thật, tránh những âm mưu cung cấp tin để đưa mình vào bẫy”. Nhưng chính những tài liệu ông chuyển về miền Bắc đã khiến tướng Võ Nguyên Giáp đã phải thốt lên: “cứ như đang ở trong phòng điều hành tác chiến của Mỹ”. “Thiếu tướng tình báo tài ba”, “Điệp viên hoàn hảo” hay “Điệp viên thách thức nước Mỹ” - cuối cùng có lẽ là những cách xưng tụng về tài năng, phẩm giá Phạm Xuân Ẩn. Điều cốt lõi từ nhân vật này đó chính là một tinh thần ái quốc, một trí tuệ và nhân cách sống mã thượng mà khiêm cung khiến cho chính kẻ thù phải kính nể. Ở ông có thể nói, kết tinh một phẩm cách Việt Nam.
Một điều thú vị từ cuốn sách “Một người Việt trầm lặng” đó là không khí đời sống Sài Gòn thập niên 1960-1970 được mô tả rất thú vị, có thể xem là một mảng tư liệu miền Nam thời chiến rất quý giá.
Trung Cường
Link nội dung: https://nhandaoonline.vn/nha-tinh-bao-loi-lac-mot-nguoi-viet-tram-lang-a1456.html